Sự chào đón không nhiệt tình, không cười ngay từ chào hỏi đầu tiên đối với người khách như mình: "Chị muốn gặp ai?" thay vì người tiếp tân cần hỏi "Em giúp được gì cho chị hay chị muốn nhận phòng phải không?". Người tiếp tân chỉ muốn khách của mình đọc nội dung thông tin trong phòng chứ không muốn tốn thời gian cung cấp thông tin gì thêm, cụ thể: password wifi không tồn tại trong cuốn thông tin phòng và người tiếp tân cũng không nhiệt tình chỉ cho biết trước, khi tôi hỏi người tiếp tân chỉ hỏi tôi chưa đọc thông tin phòng thì đọc dùm. Tôi nghĩ đó là cách trả lời khiếm nhã nhất của người cung cấp dịch vụ đối với khách hàng đã bỏ số tiền thuê chứ không phải ở nhờ phòng của khách sạn Sen Boutique. Hay đó là cách người tiếp tân phân biệt giữa khách Việt và Tây. Mặc dù phòng sạch, đẹp nhưng với người tiếp tân như vậy tôi sẽ không quay lại.