Khi nhắc đến Mù Cang Chải mọi người sẽ nghĩ về những thửa ruộng bậc thang chín vàng, những con dốc cheo leo hay làn sương phủ sớm mai. Những ấn tượng sâu đậm của tớ khi nghĩ về Mù là ngày trung thu. Đấy là năm 20 tuổi, khi lần đầu tớ đón trung thu ở nơi cách Hà Nội 300 km. Là trăng tròn vành vạnh, chiếu sáng cả bầu trời đêm chứ không nhờ những ánh đèn điện. Là nụ cười tươi rói của những trẻ ở bản chơi đùa dưới ánh trăng.Cung đường đi Mù Cang Chải bọn tớ vạch ra là Hà Nội - Sơn Tây - Trung Hà - Thanh Sơn - Thu Cúc - Đèo Khế - Nghĩa Lộ - Khau Phạ - Mù Cang Chải.
Đồi núi chìm trong làn sương sớm.
Như mọi hành trình khám phá trước đây, chúng tớ vẫn trung thành với những chiếc xe máy, vì sự cơ động và thuận tiện cho việc di chuyển cá nhân. Lịch trình xe máy của bọn tớ bắt đầu lúc 5 giờ sáng, khi thành phố vẫn chưa thức giấc. Đến 7 giờ sáng, trời ngày thu êm dịu, những tia nắng bắt đầu xuất hiện nhưng chan hòa hơn không còn gay gắt như mùa hạ.
Con đường uốn lượn chia cắt bản và núi rừng.
Những ổ bánh mì to tròn, thơm nức mũi.
Trên đường đi, bọn tớ nghỉ chân ăn sáng ở quán bánh mì nổi tiếng ở Hòa Bình. Chỉ cần dừng chân trước của quán thôi, là mùi bánh mì thơm lừng, khiến những cái bụng đói cồn cào càng trở nên “rộn rã”. Những chiếc bánh mì nở to tròn căng bóng màu vàng cánh gián, chỉ cần một cái là đủ no căng bụng rồi.
Chiếc bánh mì vàng nâu, căng bóng.
Địa điểm đầu tiên khi đến Mù Cang Chải là đèo Khau Phạ - một trong tứ đại đỉnh đèo ở Tây Bắc Nằm ở độ cao từ 1.200 - 1.500 m so với mặt nước biển, được người dân địa phương gọi là “Sừng Trời”. Đèo Khau Phạ hiện ra hiện ra giữa một vùng cao nguyên, được bao quanh bởi những dãy núi trùng điệp.
Đèo Khau Phạ.
Những cung đường đèo quanh co, ngoằn nghèo, nhìn từ xa đôi khi như mất hút vào trong núi, ẩn mình giữa những cánh rừng già - dường như còn giữ trong mình nguyên những nét hoang sơ từ thưở khai thiên lập địa. Trong suốt đường đèo những đoạn cua tay áo gấp khúc bất ngờ hiện ra như thử thách sự “lụa” trong tay lái của những người muốn chinh phục con đèo này.
Ruộng bậc thang xanh màu lúa “thì con gái”.
Những thửa ruộng bậc thang xanh ngát, đẹp hút hồn là bao công sức, giọt mồ hôi của bà con dân tộc. Chỉ muốn ở lại ngắm nghía thêm càng lâu càng tốt, nhưng dự định là đón đêm trung thu ở bản Lìm Mông nên chúng tớ phải lên đường thôi.
Ruộng bậc thang nhìn từ phía xa.
"Đẹp quá các cậu ơi!"
Người phụ nữ trên nương về nhà.
Mọi người nghỉ ngơi lúc mệt mỏi.
Nằm dưới chân đèo Khau phạ, cánh đồng Tú Lệ vân vi như cắt ra từ mảng trời xanh, nơi đây nổi danh với loại cốm được mệnh danh ngon nhất Tây Bắc. Mùa thu gọi mùa cốm về, nhà nhà trong bản rậm rịch tiếng chày cối giã cốm, cả bản thơm mùi cốm mới. Nếp thơm Tú Lệ hạt to và tròn, xanh ngắt, khi đồ xôi lên thì dẻo ngon, mùi thơm vang xa cả núi rừng.
Màu cốm xanh ngắt.
Cốm Tú Lệ có chất lượng hảo hạng như vậy là nhờ trời đất đã phú cho mảnh đất nơi đây khí hậu quanh năm mát mẻ, đất chứa nhiều mùn và khoáng chất. Những cây lúa nếp còn được tưới tắm bởi dòng suối trong vắt chảy từ đỉnh đèo Khau Phạ xuống. Tất cả làm nên hương vị riêng biệt không loại cốm nào có được.
Chị đang giã cốm.
Trước khi đến bản Lìm Mông, bọn tớ đã liên lạc trước với một gia đình địa phương ở đây. Bọn tớ sẽ qua nghỉ qua đêm và đón đêm trung thu ở nhà anh chị. Đi đến bản Lìm Mông đồng nghĩa với việc bọn tớ đi đến tận cùng rồi, sau đó chỉ còn đường đi lên nương thôi.
Bé đang trông cơm.
Bản Lìm Mông là nơi người Mông sinh sống - những con người với trái tim kiêu hãnh, yêu tự do, cả cuộc đời chỉ sống ở nơi núi cao - nơi giao thoa giữa đất và trời. Đường đi lên bản vẫn rất khó khăn, tuy rằng con đường đã được bê tông hóa. Trước khi vào nhà anh chị, bọn tớ ghé vào một cửa hàng tạp hóa, mua ít bánh kẹo cho bọn trẻ và gói mì gạo và rau góp thêm vào bữa cơm gia đình. Quán tạp hóa ở bản chỉ có những mặt hàng cơ bản, không có nhiều sản phẩm để lựa chọn.
Về nhà anh chị, chỉ có bọn trẻ ở nhà, anh chị đã lên nương làm từ sớm chưa về. Bọn trẻ đã đói nên bọn tớ nấu ít mì rau đơn giản cho chúng ăn tạm, bọn trẻ ăn ngon lành. Nhìn bọn trẻ ăn, tự dưng bọn tớ thấy vui lạ, thấy hạnh phúc đôi khi thật đơn giản chỉ là một bữa ăn no.
Bếp hồng đỏ lửa.
Khi trời đã tắt nắng, anh chị mới từ trên nương về nhà. Thấy bọn tớ đến, anh đi mổ gà làm cơm thiết đãi, thương mấy đứa đi cả đoạn đường xa. Lũ trẻ nhận chân trông bếp, những bếp củi tuy đơn sơ nhưng nấu ra những món ăn ngon không đâu sánh bằng. Sau khi ăn cơm xong, chúng tớ mang kẹo đã mua dọc đường ra cùng ngắm trăng phá cỗ với lũ trẻ. Mâm cỗ trung thu không bánh nướng, bánh dẻo, không mâm ngũ quả, không có những đồ chơi chạy bằng pin đắt tiền, không đèn ngôi sao.
Bếp củi đơn sơ.
Hai chị em chơi với nhau.
Gia đình nhà anh chị.
Mình cùng trông bếp lửa nào.
Nhưng ai cũng cảm thấy một trung thu thật trọn vẹn, ấm áp. Ánh trăng sáng, tròn vành vạnh, không bị che khuất bởi những ngôi nhà cao tầng. Trời sáng bừng lên nhờ ánh trăng, chúng tớ nhìn lên đám mây, tưởng tượng rồi đố nhau xem đám mây đó hình thù giống cái gì rồi cả bọn cứ thế mà cười vang.
Sớm hôm sau, chúng tớ tạm biệt gia đình anh chị, quay trở về thành phố. Trên đường về quay lại Tú Lệ, chúng tớ đã đón một sớm bình mình thật yên bình. Mặt trời vẫn lấp ló đằng sau những dãy núi cao. Những mảng sương trắng vẫn quấn quýt trên những ngọn cây không rời.
Từ trên đèo nhìn xuống thung lũng.
Mùi không khí tinh sạch, vẫn còn vương chút lành lạnh của màn đêm hôm trước. Chẳng có tiếng còi xe bon chen tấp nập, những mảng khói đen xì phả ra từ những cỗ xe. Tiếng gió vương vít qua những cành cây, trườn qua những triền đồi, tạo thành những bản nhạc riêng của núi rừng Tây Bắc.
Chiếc loa điện thoại phát lên bài hát cả bọn cùng hòa thanh hát theo, chẳng quan tâm hay dở, chỉ còn những trái tim tuổi trẻ cất lời:
Là ngày mà đôi mắt ta chưa trở nên đục ngầu,
Là ngày mà ánh sáng khiến ta nhìn thấu được mình,
Là ngày mà tâm tư ta chưa thành lá mục nâu, rồi tan, tan vào trong những biếc sâu,
Đi theo bóng mặt trời.
(Đi theo bóng mặt trời, Đen Ft. Tăng Ngân Hà)
Mặt trời chưa lên, cảnh vật trong sương mờ ảo.
Con đường ngập nắng.
Kết thúc hành trình Mù Cang Chải nhiều cảm xúc, bọn tớ đã đón trung thu ở bản, ngắm những tầng ruộng bậc thang xinh đẹp, vượt đèo để khám phá sự hùng vĩ của thiên nhiên đất trời. Chúng tớ trở về lại guồng quay cuộc sống thường ngày, mong ngóng một ngày không xa có thể quay trở lại mảnh đất xinh đẹp này.
Tác giả: Đặng Minh Thúy
* Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại: https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal
Tags:
du lich yen bai
traveloka golocal