Là một ngày gió về lành lạnh, bầu trời thì xám xịt, cậu nhìn ra cửa sổ rồi chợt nhận ra “bỏ mẹ” mình đã buồn hết cả một mùa lúc nào không hay, rồi chả mấy chốc một mùa nữa lại sắp đi qua trong lòng. Cậu nhớ những ngày cũ, phố thị thành gió thổi mà nhớ những điểm du lịch Hà Giang với phố chân núi ngập màu hồng, cam tím của cúc cam, tam giác mạch… trên chiếc minibus màu xanh, bỏ lại sau những mệt mỏi, muộn phiền, cậu cùng lũ bạn rời Hà Nội mà tìm về với miền cổ tích ngày xửa ngày xưa.
Hà Giang - Once upon a time.
Hà Giang, miền đất lấy đi biết bao nhung nhớ, dại khờ của những gã mê đi. Chắc chẳng kẻ lang bạt nào quên được những con đường ngoằn ngoèo xa tít, khi cắt ngang lưng chừng núi, lúc men theo con sông Nậm Piêng xanh biếc, trong tiếng nhạc phát ra từ chiếc Marshall, cả lũ cứ thế lang thang mê mải mãi trên mảnh đất này.
Mải mê ngắm đèo mây, gió núi miết mà quên mất thời gian, chiều buông xuống, chiếc volkswagen minibus vội vã lướt đi trong ánh đèn pha nhập nhoạng hướng về bản Lô Lô Chải, mảnh đất vùng viễn biên, nơi những gia đình người Lô Lô, người Mông sinh sống và bám rễ, nơi những con người ở mảnh đất địa đầu Tổ quốc này vẫn ngày qua ngày làm bạn với gió sương.
Một thoáng Lô Lô Chải.
Chúng tôi cứ mải mê ngắm cảnh, quên cả thời gian.
Là nơi những gia đình người Lô Lô, người Mông sinh sống và bám rễ.
Trẻ em vùng cao.
Gương mặt bé con làm tôi nhớ hoài.
Ngôi nhà ẩn hiện trong sương của người đồng bào.
Lô Lô Chải - mảnh đất vùng viễn biên.
Những chú bò ngơ ngác.
Khung cảnh yên bình đến tĩnh mịch.
Nơi nghe tiếng chuông gió leng keng mà thấy tiếng lòng mình mênh mang đến lạ, nơi mỗi sớm thức dậy nhìn qua cánh cửa gỗ nâu thấy cờ Tổ quốc vẫn tung bay trên cột cờ Lũng Cú, tiếng gà gáy 5 giờ sáng vẫn vang khắp mọi ngõ ngách bản làng, sương vẫn long lanh đọng trên nhành hoa dại, quả bí ngô vẫn lơ lửng trên bờ rào đất…
Sương sớm long lanh đọng trên nhành hoa dại.
Tạo đủ kiểu với bụi hoa ven đường.
Mây cô bạn tôi...
... cứ say sưa chụp hình đám hoa này đến đám khác.
Thoắt ẩn thoắt hiện sau bụi hoa.
Quả bí ngô lơ lửng trên bờ rào đất.
Sau bữa tối ngon tuyệt với gà đen, thịt lợn mán và lòng non xào với rau cải mèo ở nhà trưởng bản Lô Lô – anh Sìn Dỉ Gai, cả lũ bọn tớ quây quần bên đống lửa nướng gà, nhâm nhi cốc cà phê nóng trên tay rồi lặng đi nghe Mát và Long chơi guitar và hát ngân nga mãi cho tới khuya. Anh Hùng quyết định ngủ lại trong lều, còn lại cả bọn chui vào nhà trưởng bản đắp chăn bông ngủ ngon lành tới sáng.
Chúng tôi ngồi quây quần bên đống lửa...
... say sưa nghe Mát và Long hát.
Sớm thức dậy, mở cửa ra thấy cả bản làng chìm trong sương. Dạo một vòng, cảm nhận dòng thời gian trôi qua thật khẽ, thấy bao ồn ão, hối hả trong lòng bỗng chốc nhẹ nhàng hơn.
Một cảm giác yên bình, mới lạ.
Tranh thủ dạo quanh xóm làng buổi sớm.
Tranh thủ tạo dáng mọi lúc mọi nơi.
Tiếng hát vang vọng cả núi rừng.
Cột mốc 0 km ở thành phố Hà Giang.
Chụp hình với các em bé vùng cao đáng yêu.
Mọi thứ ẩn hiện trong sương sớm.
Làm sao quên được cảnh đồi núi trùng điệp nơi đây.
Chỉ còn lại tiếng bước chân ta hòa theo tiếng chim líu lo bên hàng sa mộc, tiếng gió luồn qua khóe mắt, vành tai; chỉ còn tiếng cười và cái giọng líu díu của Mát và Hữu trong vườn hoa mạch, tiếng chó sủa, nụ cười rạng rỡ của người phụ nữ Lô Lô đứng trước hiên nhà, của những đứa trẻ lớn lên từ lòng đá núi, đôi má đỏ hồng như những bông tam giác mạch bám sâu vào miền đất cằn cỗi. Tự nhiên, nguyên sơ, vùng vẫy với gió sương. Một sáng như vậy là đủ bình yên rồi.
Đâu đó vang lên tiếng cười của lũ bạn trong vườn tam giác mạch...
... cả nụ cười rạng rỡ của người phụ nữ Lô Lô nữa.
Đứa trẻ lớn lên từ lòng đá núi, đôi má đỏ hồng như những bông tam giác mạch bám sâu vào miền đất cằn cỗi.
Quay lại nhà trưởng bản ăn sáng với cháo gà và uống ca cao nóng. Tạm biết trưởng bản, chất đồ lên xe, cả lũ lại tiếp tục hành trình của mình. Chiếc xe buýt màu xanh lăn bánh trên con đường nhỏ, hai bên đường nở vàng hoa dại….
Chúng tôi lại tiếp tục hành trình.
Chiếc xe bus màu xanh lăn bánh trên con đường nhỏ, hai bên đường nở vàng hoa dại….
Cùng ngắm lại khung cảnh Lô Lô Chải với tụi mình nhé!
https://vimeo.com/243763999
Tôi sẽ mãi nhớ về con đường dẫn lối đến Lô Lô Chải ấy.
Chào Lô Lô Chải, hẹn gặp lại nhé!
Đối với tôi, Lô Lô Chải vẫn là miền đất cổ tích ngày xửa ngày xưa, nơi tôi thấy mình luôn được thư thái, chả cần lo lắng những bồn bề cuộc sống. Tôi chỉ cần là tôi, cứ cười đùa, cứ vui vẻ cùng bạn bè, mọi thứ dường như đơn giản hơn, yên bình hơn, như chính cách sống của những người dân nơi đây vậy. Nhất định tôi sẽ quay lại nơi này một ngày nào đó!
Tác giả: Vũ Ngọc Công
* Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal.
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại: https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal
Tags:
du lich ha giang
ha giang
lo lo chai
traveloka golocal