“Hà Nội lạnh lắm phải không em?” vô thức em nhận ra cách xa anh vạn lý. “Anh nhớ mùa đông Hà Nội và nhớ em” vô thức em nhớ anh, nhớ anh trong những sớm đông Hà Nội. Cái lạnh chạm vào tận sâu nỗi nhớ, chạm vào từng khoảnh khắc em đã lãng quên. Giây phút ấy em đã muốn bước chậm lại giữa thế gian vội vã, để cho bản thân một khoảng lặng như nốt trầm trong bản tình ca muôn màu, để hòa mình trong những sớm mùa đông ở những điểm du lịch Hà Nội.
Ngôi nhà cổ trên con phố Trần Phú đượm nắng đông.
Sớm sớm, cái lạnh cố níu theo em từ nhà ra phố, len lỏi qua từng kẽ tay, ngọn tóc. Mặt trời chưa nhô thì sương vẫn còn ở lại, hòa cùng hơi thở tạo nên những vệt khói sáng dưới ánh đèn đường. Còn vài phút nữa là chuông sẽ điểm, gõ cửa nhịp sống, thành phố sẽ xuống đèn.
Màn sương mờ ảo giăng mắc lên cảnh vật.
Khác với vẻ bận rộn, náo nhiệt thường có của một điểm du lịch Hà Nội nổi tiếng, Hồ Gươm ngơ ngác như anh chàng vừa tỉnh giấc, ta chỉ nghe thấy đâu đây tiếng cười, tiếng nói của các cụ, các ông, các cô vọng lên từ phía cuối hay gần đó mà nghe rõ mồn một. Chẳng phải đợi đến lúc nhìn nhau thấy tỏ, bên những ly trà ấm nóng, bên những điếu lào rít rìn rịt, họ đã tự đánh thức thành phố tỉnh dậy. Sớm đông, em ngồi trà đá vỉa hè Đinh Tiên Hoàng!
Câu chuyện rôm rả bên cốc trà nóng.
Sự hào hứng trong câu chuyện “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” của các ông.
Cốc trà nóng hổi trên đôi tay da đồi mồi.
Uống trà vỉa hè là niềm vui mỗi sáng của người dân phố cổ.
Ông cụ đẹp lão đang say sưa nghe người bạn cạnh bên kể chuyện.
Lại là một nét đẹp lạ của một trong những điểm du lịch Hà Nội được yêu thích. Hồ Tây là nơi anh và em từng hẹn hò buổi sớm. Nếu Hồ Gươm là chàng trai bảnh bao, được lòng thiên hạ thì Hồ Tây sẽ là nàng tiểu thư đài các, kiêu sa mà ngọt ngào.
Văn hóa trà đá đã là một nét đặc trưng của người Hà Nội, thế nhưng chính nó cũng mang nhiều màu sắc khác nhau. Trà đá hồ Tây cũng giống như nhịp sống quanh hồ Tây không vội vã, mà bình lặng, chậm rãi. Có phải mùa đông làm cho ta có cảm giác “mọi người bước chậm hơn đôi chút để thấy vững tâm hơn, chắc chắn hơn trong cuộc sống này”.
Một sớm đông mưa phùn, quán trà đá vắng hơn mọi khi.
“Sớm ra phải có một ly trà cho tỉnh táo làm việc!”
Khoảng suy tư của bác bên ly trà.
Những câu chuyện chỉ vừa mới bắt đầu, mà nắng đã vượt qua khỏi cái ranh giới giao thoa, chiếu xiên qua từng lớp lá, qua cả những ly trà đá nằm trên đôi bàn tay nâu rám. Tiếng cười khà khà đôi khi lẫn cả những tiếng phóng tục của các cụ, nhưng nghe sao nó gần gũi, thân thương đến vậy.
Nắng ngày đông hay là nắng của những nụ cười bình dị.
Đời cứ thế mà nhẹ nhàng trôi bên ly trà.
Mặc kệ cho sương nhòe mắt kính, sương phủ ghế đá, sương nhảy qua những khe lá, tinh thần thể dục và sức khỏe của các cụ, các bác vẫn luôn được ưu tiên.
Thói quen tập thể dục mỗi sớm ven hồ Tây dù là mùa nào đi chăng nữa.
Chuyện trò sau buổi đạp xe sớm.
Mải miết chạy xuôi để kí ức ngược dòng. Vẫn như sớm đông năm ấy, những phiên chợ cóc được mở từ rất sớm. Chợ ở con phố Bảo Khánh nằm cạnh Hồ Gươm hay chợ nằm ngay đầu phố Trúc Bạch, chỉ cần rảo vài bước chân là đã hết chợ.
Xe chở đầy cam sáng mùng 1 đầu tháng.
Hàng hoa quả lúc nào cũng đông khách.
Nụ cười tươi rói xua tan giá lạnh mùa đông của bác bán cam.
Phiên chợ chủ yếu dành cho những người Hà Nội xưa, những người chẳng bao giờ quên được cái thời bao cấp mua hàng tem phiếu. Góc chợ sớm gợi nỗi nhớ thương, khắc lại những nét bình dị xưa kia giữa nhịp sống hiện đại. Phiên chợ diễn ra không dài, nhịp phố bắt đầu ồn ã là đến lúc các hộp sắt đã hoen gỉ, nằm gọn gàng sau xe để được chở về.
Hàng quần áo bao giờ cũng đắt khách nhất.
Chiếc xe chở hàng về sau phiên chợ sớm hồ Tây.
Các bác các cô ướm thử quần áo.
Hàng kính mắt, đồng hồ được xếp gọn gàng trong hộp gỗ.
Cô bán rau bên hồ Tây.
Anh về Hà Nội, chúng mình sẽ lại qua những quán cũ thân quen. Anh từng bảo “Mùa đông Hà Nội đẹp mang mác, luôn phảng phất hương cà phê ở những góc nhỏ đượm tình”. Thật đúng, ai đến rồi đi đều sẽ nhớ mùa đông Hà Nội qua những ly cà phê đượm tình ấy.
Ly cà phê đi kèm cốc nước lọc được đặt trong khay nhôm.
Nếu nói về một quán cà phê bình dân đượm "mùi Hà Nội" thì ta không thể không nhắc tới quán cà phê ở số 39 Tạ Hiện. Quán sử dụng không gian vỉa hè, không có gì trang trí, không bàn cao ghế đẹp, chỉ là những chiếc ghế nhựa nhỏ nhỏ, cũ cũ nhưng luôn đông khách bởi chính không khí trên con phố sầm uất Tạ Hiện và chất lượng đồ uống ở đây.
“Chiếc bàn” cao để cà phê được chồng từ hai chiếc ghế nhựa.
Những vị khách chủ yếu là người cao tuổi, họ không quan trọng hình thức lộng lẫy mà chỉ cần có không gian để ngồi lại bên cái lạnh, nhâm nhi từng ngụm, chậm lại những giây phút đáng quý này.
Chú tay cầm điếu thuốc trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó.
Đọc báo sáng sớm bên ly cà phê sữa.
Sớm đông Hà Nội dễ làm người ta trầm tư hơn...
Người ta cứ tự hỏi, tại sao cà phê phố cổ lại đông đến vậy? Câu trả lời nằm ngay ở chính không gian quán gần gũi, không cầu kì, phù hợp với mọi đối tượng. Cà phê Nhĩ số 2 Hàng Cá đã có từ 6 -7 năm trước, ban đầu giá 7.000 VND / cốc, hiện giờ đã lên giá 20.000 VND - 30.000 VND / cốc.
Cà phê và điếu thuốc như một đôi bạn.
Khác với các thành phố lớn, người Hà Nội lại thích ngồi sát vào nhau để trò chuyện, mặc kệ bàn kế bên có nghe thấy hay không. Rồi chuyện lớn, chuyện nhỏ, chuyện “kinh thiên động địa” đều được mang ra quán cà phê giãi bày. Phải chăng vì những nét bình dị này mà khiến cả anh và em đều không thôi nhớ thôi thương Hà Nội?
Sưởi ấm đôi tay bằng ly cà phê nóng.
Chẳng phải theo Đạo nhưng em cũng tự cho mình cái đặc ân trở lại quán "Càfê Runam" khi không có anh. Nằm trên phố nhà Thờ, Runam mang hơi hướng đạo Thiên chúa. Nơi đây là bản giao hưởng giữa Âu - Á, giữa cổ điển và hiện đại. Em phải gọi nó bằng cái tên mà thật lòng em chả muốn, nhưng nó thật sự là cà phê “sang chảnh”. Buổi sớm giáng sinh mà được đặt chân tới Runam thì không có gì tuyệt bằng.
Bông hoa được tưới đẫm nước.
Quán được trang trí đậm không khí Noel.
Kệ báo được đặt cạnh cầu thang cho những ai muốn đọc báo buổi sớm.
Em trở lại quán trong một sớm mai mưa phùn. Vẫn là không gian đơn giản chẳng cầu kì, cà phê Nuôi cứ thế nhẹ nhàng để lại dấu ấn trong lòng người Hà Nội. Cả những du khách thập phương đến Hà Nội là phải qua Nuôi nhấp ngụm cà phê.
Cà phê ở đây thì khỏi chê, không quá đậm, nhưng đủ khiến người ta thấy nhớ thương.
Quán đẹp từ cái vị trí được cho là đắc địa, góc nhìn ra phố, cho đến cung cách phục vụ được ví nhanh như “điện”. Quán mở từ 6 giờ sáng đến 9 giờ tối, giá tiền dao động trong khoảng từ 10.000 VND đến 20.000 VND. Mưa càng lạnh thấu thịt thấu da thì góc Hà Nội này càng đẹp, đẹp đến nao lòng.
Mưa bay trên phố ngày đông.
Tip du lịch: Để tìm được vé máy bay đi Hà Nội giá rẻ, bạn nên đặt vé trước 1 tháng hoặc tận dụng các thời gian khuyến mãi của các hãng hàng không.
Fri, 5 Sep 2025
Vietravel Airlines
TP HCM (SGN) đi Hà Nội (HAN)
Bắt đầu từ 1.074.599 VND
Wed, 10 Sep 2025
Vietravel Airlines
Đà Nẵng (DAD) đi Hà Nội (HAN)
Bắt đầu từ 854.705 VND
Sat, 13 Sep 2025
VietJet Air
Nha Trang (CXR) đi Hà Nội (HAN)
Bắt đầu từ 1.157.099 VND
Cái lạnh sớm đông len lỏi qua từng con phố, thấm dần qua từng ngóc ngách tâm hồn, em lượm nhặt những mảnh kí ức mà bấy lâu đã bỏ quên. Những sớm mùa đông, Hà Nội vương nỗi nhớ…
Tác giả: Dương Hải Ly
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal.
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người.Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka.Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal
Tags:
du lich ha noi
traveloka golocal