Điểm đến tiếp theo của năm nay, bạn trai tôi chọn Tà Xùa. Phải công nhận là từ ngày chúng tôi quen nhau, những chuyến đi của hai đứa không hẳn là nhiều hơn, nhưng cả hai lại gom về kha khá những bức ảnh, mà bên trong đó gói ghém tất cả mây trời, gió núi ở những nơi chúng tôi đặt chân đến, cũng như vài câu chuyện hay ho, lâu lâu ngồi lại, còn bật cười vì những mẩu chuyện bắt gặp trên đường.
Mây vờn sống lưng khủng long.
Tà Xùa là một xã thuộc huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La, Việt Nam. Một trong những điểm săn mây lí tưởng nhất ở khu vực này và được dân du lịch ưu ái gọi với cái tên “Thiên đường của hạ giới”.
Chúng tôi bắt đầu chuyến đi vào buổi trưa thứ hai. Vì cả hai vừa kết thúc chuyến xuyên Việt về tới Hà Nội chỉ mấy ngày trước, vẫn chưa đi làm, vì vậy mới có thời gian để đi Tà Xùa vào ngày đầu tuần. Đường đi từ Hà Nội – Sơn Tây – Cầu Trung Hà – Thanh Sơn - Thu Cúc – Ngã 3 Thu Cúc (QL 32) – rẽ trái đi Phù Yên – Bắc Yên (QL37) là đến Tà Xùa. Đường đi không quá khó, nhưng phải qua khá nhiều con đèo dốc nguy hiểm.
Ngày đầu tuần, khung cảnh Tà Xùa vắng vẻ, không có người, cả khu homestay rộng thế cuối cùng cũng chỉ có hai đứa. Lâu lâu chỉ bắt gặp vài người dân bản đứng tụm nhau nói chuyện rôm rả, vài xe tải chở củi đi ngang qua, mặc nhiên không có khách du lịch hay đoàn xe phượt nào.
Bầu trời sao chụp vào 2015.
Dự định ban đầu khi Hà đưa tôi lên Tà Xùa là để ngắm sao, thời điểm này, theo anh bạn đồng hành của mình thì khá lý tưởng vì đêm hôm trước mới mưa to, trời sẽ quang mây, do đó có khả năng sẽ ngắm được “Dải ngân hà”. Đi qua Phù Yên, hai đứa có dừng lại khu chợ để mua một số đồ ăn và thức uống, để đem lên đỉnh phía Xím Vàng ngắm sao và đốt củi nướng.
Lịch trình vạch sẵn rồi, nhưng cuối cùng, khi đồ ăn chuẩn bị xong xuôi, thịt nướng đã bắt đầu thơm phức, thì trời bắt đầu tối sầm, sấm sét và mưa to. Vậy nên cả hai quyết định ở lại homestay, ngồi ở ban công ăn tối và chuyện trò.
Bầu trời bắt đầu nổi cơn giông.
Theo kinh nghiệm phượt Tà Xùa vài lần của hắn, thì có khả năng sáng sớm ngày mai, sau mưa, sẽ có biển mây, mặc dù thời gian săn được mây chủ yếu từ tháng 11 cho đến hết tháng 3 năm sau.
Khung cảnh thơ mộng của Ngỗng Hostel
Bình minh Tà Xùa.
6 giờ sáng, tôi sững sờ ngay khi còn đang ngái ngủ, nhưng cũng vội dụi dụi mắt để ngắm khung cảnh trước mặt. Mây dày đặc, trắng xóa, quả nhiên là phán đoán không sai. Đêm qua ngồi đây ăn, tôi không nghĩ rằng cái ban công của Ngỗng Hostel này nó lại tuyệt vời để ngắm mây đến thế. Chụp vài kiểu ảnh rồi Hà kéo tay đi, bảo rằng “Đi nhanh nào, không tan mây hết. Chúng ta qua Háng Đồng, lên sống lưng khủng long”.
Mặt trời bắt đầu ló dạng, đỏ rực cả một khoảng trời.
Háng Đồng là khu vực khó khăn nhất vùng, hầu hết là dân tộc Mông đen, đặc trưng với những bộ quần áo đủ màu sắc sặc sỡ. Là một trong những địa điểm cao nhất Sơn La với độ cao cách mặt nước biển lên đến 2000 m, nơi đây là
địa điểm lý tưởng để săn được mây. Nổi tiếng với đường đi nhiều dốc cao, nguy hiểm, cũng là thử thách khá khó và thú vị đối với những bạn mê chinh phục những con đường gồ ghề, khó đi.
Từ ngã ba ở trung tâm xã Tà Xùa, rẽ trái là đi Xím Vàng, rẽ phải đi Háng Đồng, đường do mưa nên vài đoạn sạt lở nghiêm trọng, đất ở khu vực Sơn La lạixốp hơn những nơi khác, bùn đất đá sỏi từ bên sườn núi chảy xuống, tràn hết lối đi. Hai đứa cứ thế vất vả lắm mới tìm được đường để xuống sống lưng khủng long cách trung tâm Háng Đồng chừng 5 km theo bảng chỉ dẫn.
Thiên đường mây ngay trước mắt.
Nhìn xa xa, mây đang bao quanh khu này, tuy không dày như thời điểm ban sáng, nhưng vẫn bồng bềnh trắng tinh, mịn màng. Trước ở Hà Nội, tôi có từng xem qua vài video chinh phục các cung đường khó bằng xe máy ở đây của các bạn phượt thủ, thực sự là rất đáng sợ. Hai đứa ban đầu cũng chạy thằng xe máy xuống, nhưng đi được đoạn, do tối qua trời mưa to nên đường xấu càng thêm xấu, sình lầy bám đầy bánh xe, tôi phải nhảy xuống để tìm đường.
Có một con đường giành cho xe máy ở bên dưới, nhưng do bất cẩn tôi lại chỉ nhầm thành đường đi bộ, làm đi được một đoạn cả hai đành bỏ xe ở lại, vì gặp ngay con dốc đứng, nhiều đá sỏi, để đi bộ dần ra khu vực vách núi - nơi có thể chiêm ngưỡng toàn bộ khung cảnh nơi này. Đi qua vài đoạn đường hẹp, tôi còn cảm thấy chênh vênh vì những đoạn mấp mô, cheo leo giữa không trung, hai bên là vực, tưởng như chỉ một cơn gió mạnh tạt qua một chút cũng cảm giác như có thể thổi bay người đi rồi. Thực sự đây là một thử thách cực kì khó với dân ưa chinh phục và không hề dễ dàng với những người yếu tay lái.
Đoạn đường sống lưng khủng long, cheo leo giữa không trung, là thử thách cực kì khó khăn nếu bạn lựa chọn đi xe máy
Sau khi chụp ảnh, ngồi ngắm cảnh đến gần 9 giờ sáng, mây bắt đầu tan dần, cả hai nhìn nhau nghĩ cách đi lên. Do lúc nãy đi nhầm đường, nên phải mất một lúc lâu để có thể đẩy xe lên con dốc cao thẳng đứng, xăng xe dồn về phía sau, không thể nào chảy xuống chế được nên xe tắt máy, hai đứa phải đẩy hoàn toàn bằng sức. Lên được đoạn đường bằng, cả hai ngồi xuống nhìn nhau cười, mệt nhưng mà vui, khi về lại có thêm chuyện để kể.
Một trong những đỉnh đồi nhìn bao quát toàn cảnh kiển mây
Nơi đây nổi tiếng với đặc sản chè cổ thụ Tà Xùa, những búp chè non được hái từ những cây chè cổ thụ lâu đời có tuổi đời hàng trăm năm, nằm trên vùng núi cao mây phủ sương mờ, chứng kiến bao kiếp người Mông. Gốc to chừng hai, ba người ôm không xuể. Điều này là sự khác biệt lớn nhất so với chè mua từ những vùng khác bởi búp chè nơi đây có búp trắng, cánh vàng.
Để có thể có được những búp chè tươi, ngon, bà con nơi đây phải trèo lên khá cao cũng như nhiệt độ nơi đây cũng thường thấp hơn so với những khu vực khác, nên vị chè cũng khác lạ so với chè vùng xuôi như Thái Nguyên, Mộc Châu. Trước đây khi chưa có kĩ thuật, chè được sao thủ công bằng chảo, còn bây giờ, người dân bản đã đầu tư lắp đặt lò sao chè. Quá trình chế biến chè không chỉ đòi hỏi sự khéo léo mà còn rất công khu và mất thời gian, chè được sao nhiều lần cho đến khi đạt đổ chuẩn, vì vậy giá thành chè Tà xùa cũng khá đắt, dao động từ vài trăm cho đến tiền triệu mỗi kí.
Tiệm sửa xe của người dân bản.
Trên đường về, Hà lại thao thao bất tuyệt kể về những lần cắm lều ngủ tại bãi đất trống, cạnh gốc cây táo mèo cô đơn trên Xím Vàng, những lần gặp mây tại đây bằng một ánh mắt lấp lánh, có lẽ hắn phải yêu Tà xùa lắm mới dành quá nhiều tình cảm cho nơi này như vậy.
Hai chúng tôi đi qua và rẽ ngang vào tiệm sửa xe của người dân bản, xem xét lại xe vì vừa đi qua vài đoạn đường sạt lở, bùn bám hết vào trong xe. Tôi tranh thủ chạy ra khu bên cạnh, nơi có mấy đứa trẻ con người Mông đang nô đùa với vũng nước mưa, chụp vài kiểu ảnh lưu giữ, cất dành đem về Hà Nội.
Cô bé người Mông bị tật ở chân, được chị cõng ra ngoài chơi
Tác giả: Nguyễn Quỳnh Trang
* Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal.
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal