Cung đường này không có tên gọi chính thức. Những người tìm ra nó – đặt cho nó một cái tên khá lạ: Thác Cam – Trảng cỏ, đây cũng chính là hai địa danh nổi bật trong chuyến đi xuyên rừng Bác Ái giữa cái nắng như rang của vùng đất Ninh Thuận nắng gió.
Điểm nhấn của hành trình - thảm thực vật xanh mướt giữa vùng đất nắng gió.
Thác Cam – Trảng cỏ đa dạng địa hình với rừng khộp, ven suối qua những bờ vực sâu hun hút, những triền đá trải dài và đồi cỏ dễ khiến bạn chùn chân mỏi gối. Nhưng bù lại, con thác tung bọt trắng xoá ở thượng nguồn cùng một vùng cỏ xanh thẳm sẽ mở ra trước mặt bạn sau khi bước lên đỉnh đồi. Màu xanh dịu của bầu trời vươn lên khỏi khoảng rừng rậm âm u, màu xanh mướt của trảng cỏ sau mùa mưa, tất cả đều thật hoàn hảo để tạo nên một khoảng không bao la ngút ngàn, đầy nắng đầy gió, và thật nhiều màu xanh – ở một nơi cách thật xa thành phố.
Xe 16 chỗ đưa cả đoàn đến bìa rừng, ngay làng của người Raglai. Ngôi làng hoang sơ với những nếp nhà nhỏ làm bằng tre nứa.
Nhà của người Raglai.
Men theo con đập dẫn nước từ núi về, chúng tôi đi ngang bãi cỏ, ngay con nước lớn và tiến vào địa hình rừng khộp.
Ngang qua đập nước của người Raglai.
Vào những ngày tháng 5, cây cối trong rừng bắt đầu lên xanh, những vòm cây lớn vươn tán xoè rộng ngăn bớt cái nắng nóng của vùng đất này. Khu rừng khộp rở nên ẩm ướt từ những đợt mưa đầu mùa, đất dưới chân mềm ẩm giúp những bước đi đầu tiên của chúng tôi trở nên dễ thở hơn. Cây cối tạo thành những lối đi đầy mê hoặc giữa rừng xanh.
“Vòm rừng” xanh mướt.
Điều thú vị trong địa hình rừng khộp này là những dòng suối nhỏ khá nhiều, băng qua những vực đá, bạn có thể nghe văng vẳng tiếng suối chảy róc rách vọng từ xa.
Một dòng suối tuyệt đẹp chảy dọc theo đường chúng tôi đi.
Buổi trưa ngày đầu tiên, chúng tôi dừng chân nghỉ ngơi ở một khoảnh đất mát mẻ với hồ bơi mini giữa rừng. Cả đoàn vừa nhìn thấy suối đã vội vã lao đến. Con suối nhỏ mát lạnh khiến buổi trưa trở nên dịu mát hẳn.
Hồ bơi mini khiến buổi trưa hè dịu mát hẳn.
Chặng cuối cùng ngày thứ nhất chờ đón chúng tôi với vách đá khổng lồ, từng phiến đá lớn xếp cạnh nhau đổ dài từ trên cao, những cây dứa dại mọc lác đác làm tăng thêm vẻ hoang sơ cho vùng thác Cam, nắng trên đá bốc lên hơi nóng bức, ngước lên vách đá chúng tôi vẫn còn thấy rợn ngợp hơn cả những lúc băng dốc trong rừng. Chặng đường đến nơi hạ trại trở nên khó khăn hơn khi rêu bám đầy những tảng đá khiến đường trở nên trơn trượt, những lối mòn mờ nhỏ bị che lấp bởi cây bụi loà xoà, dốc đứng tức ngược khiến những kẻ đứng dưới ngước nhìn lên chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Chúng tôi đều phải hết sức thận trọng để không làm động đến những tổ ong nằm rải rác đâu đó trên những vòm cây.
Chặng đường đến bãi hạ trại “khó nhằn” nhưng rất hùng vĩ.
Hạ balo xuống phiến đá lớn, chúng tôi đã đến được con thác lớn – thác Cam trắng xoá ở thượng nguồn là chỗ hạ trại đêm.
Thác Cam nơi thượng nguồn.
Chúng tôi hạ balo, ngồi dưới bờ suối, nhìn bóng chiều bắt đầu đổ xuống từ bên kia núi – phía xa xa kia chính là bãi biển 8 nàng tiên.
View ở nơi hạ trại – phía xa bên tay phải là bãi biển “8 nàng tiên”.
Những người dẫn đường thường hay đùa rằng thác Cam có “hồ bơi vô cực” bởi những phiến đá – bằng một cách nào đó đã được mẹ thiên nhiên sắp xếp một cách ngẫu hứng, tạo thành một hồ bơi nhỏ nằm chênh vênh trên bờ vực nơi con thác đổ dốc xuống.
“Hồ bơi vô cực”.
Đêm đầu tiên ở trong rừng chính là khoảng thời gian yêu thích nhất của chúng tôi. sau khi phụ mọi người dựng lều, giăng tấm tăng bày biện chỗ nấu cơm, chúng tôi kéo nhau ra thác Cam ngồi ngâm chân.Buổi tối ngon miệng nhờ những người bạn đồng hành đảm đang.
Bữa tối đang chín trên bếp lửa đỏ.
Một buổi sáng trong lành với nắng vàng như rót mật.
Trong vô vàn những điều tuyệt vời của việc trekking, có lẽ sẽ không thể thiếu những sớm mai thứ dậy thật sớm giữa rừng. Ở thành phố, bạn có thể bắt đầu buổi sáng lúc 9h, 12h, nhưng khi ngủ trong lều giữa rừng, bạn sẽ tự động thức giấc thật sớm lúc 5h sáng.
Kéo cửa lều bước ra ngoài, không khí tinh sạch của buổi sớm mai ùa vào lồng ngực khoan khoái, tiếng chim hót ríu rít trên cao, bên tai là tiếng suối chảy róc rách, mặt trời bắt đầu ló dạng sau triền núi, ánh sáng ban mai trong veo và vàng như rót mật… ngẫm lại, mọi thứ – vào những buổi sáng hôm đó, đều thật hoàn hảo, cho chúng ta một thời khắc đẹp đẽ để ngắm nhìn và cảm nhận cuộc sống an nhiên thật sự nơi núi rừng hoang sơ.
Mắc một chiếc võng, nằm đung đưa để tận hưởng không khí mát lành buổi sớm mai.
Chúng tôi lại kéo nhau ra thác với “view ăn sáng triệu đô”, bữa sáng thịnh soạn với nui nấu xương và cà rốt, củ cải. Sau đó lại tiếp tục lên đường tìm đến trảng cỏ – điểm cuối cùng của cung đường.
View ăn sáng mát lạnh bên bờ suối và “hồ bơi vô cực”.
Cùng nhau vượt một chặng đường hơn 1 tiếng, tiếp tục băng qua những bãi đá lớn, những khoảng rừng âm u để thực sự “bước chân vào vùng xanh thẳm” đầy nắng và gió. Khu rừng già càng trở nên khó nhằn hơn với những gốc cây cổ thụ đổ chắn ngang đường – trên thân mọc đầy nấm và địa y, những cây bụi đầy gai nằm ngổn ngang. Lối đi dần thu hẹp, khó nhận biết hơn và rất dễ lạc nếu như không bám sát đoàn. Khi người dẫn đường vừa gọi to “sắp ra khỏi rừng rồi”, chúng tôi ngay lập tập ngước lên. Không gian trên đầu đã sáng hơn, nắng chiếu thẳng vào rừng và chúng tôi đã nghe được tiếng gió lùa qua đồi cỏ đâu đó vẳng lại.
Khu rừng âm ủ dần bị bỏ lại phía sau lưng, thảm cỏ xanh bắt đầu hiện ra trước mắt.
Chúng tôi đã bước ra khỏi khu rừng rậm rạp. Đáp lại chúng tôi, đồi cỏ nổi gió lớn, len lỏi qua những ngọn cỏ nhỏ, vi vu xào xạc như chào đón. Một vùng không gian xanh thẳm mở ra trước mắt. Những trảng cỏ xanh mướt nối tiếp nhau, trải dài xanh ngút ngàn nhưng tách biệt hẳn với sắc xanh của khu rừng. Hai hệ thực vật không hề hòa lẫn, tạo nên vẻ đẹp kì diệu của thiên nhiên.
Trảng cỏ xanh ngắt giấu mình sau khu rừng rậm.
Chúng tôi đã thực sự “bước chân vào vùng xanh thẳm”.
Buổi chiều cùng ngày, chúng tôi quay về lại, nghỉ chân bên bìa rừng, ngay ngôi làng của người Raglai. Chuyến đi đến một nơi tách biệt hoàn toàn thành phố nữa lại kết thúc, lần này là một hành trình dài thật xanh, ngút ngàn.
Lưu ý: Thác Cam - Trảng cỏ là một địa điểm khá mới, nằm sâu trong rừng Bác Ái. Để đi đến được đây, bạn cần có người dẫn đường là người bản địa nhằm đảm bảo an toàn. Bạn có thể liên hệ với bạn guide bản địa đã dẫn team của tụi mình là bạn Thuận 0336.306.804.
Tác giả: Đỗ Ngọc Hoài Thu
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại: https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal
Tags:
du lich ninh thuan
thac cam
traveloka golocal