Nếu bạn đến phố Hội vào một ngày nắng, hẳn đó sẽ là những mảng tường vàng rực lên màu nắng, là những chiếc mũ nan chạy dọc con phố, là mái ngói thâm nâu “ngâm” mình trong nắng... còn nếu ghé vào một ngày mưa, thì với chút kinh nghiệm du lịch Hội An của mình, để tôi kể bạn nghe về một phố Hội đẹp say lòng ấy. Rồi bạn sẽ không khỏi thốt lên: Mưa trên phố Hội, là mưa hay mơ?
Con phố Hội An trước cơn mưa.
Chúng tôi đến khu phố cổ nằm bên hạ lưu sông Thu Bồn, cách thành phố Đà Nẵng khoảng 30 km ấy vào một ngày mưa. Những ngôi nhà mang kiến trúc truyền thống từ nhiều thế kỉ trước, các hội quán, đền, miếu hằn in dấu tích của người Hoa, nghệ thuật dân gian và lễ hội văn hóa đặc sắc, mang đậm dấu ấn, những con người Hội An mộc mạc, bình dị mà thân thiện, hiếu khách,... tất cả đã làm nên một phố cổ “rất Hội An”.
Bức tường vàng đặc trưng của phố cổ Hội An.
Kinh nghiệm du lịch Hội An của tôi không nhiều nhưng để tôi kể bạn nghe để một phố Hội trong mưa, gần gũi lắm, giản dị lắm mà vẫn đắm say lòng lắm. Rảo bước trên phố, tôi ngỡ mình đang lạc vào một cơn mơ đẹp: tôi đi giữa một chốn bình yên, cảm nhận vị mưa đang thấm vào cái không gian cổ kính, mọi thứ mới tình, mới thơ làm sao!
Xích lô hàng nối hàng trên phố ngày mưa.
“Đưa” những nét bút tài tình cho bức tranh Hội An ngày mưa là những chiếc đèn lồng rực rỡ đang chao liệng trong màn mưa lất phất, là một hàng xích lô nối đuôi nhau chạy dọc phố với tiếng đạp đều đều, là những tấm áo mưa đủ màu sắc bay trong màn mưa hệt như những cánh bướm đủ màu sắc, là chuyện tình lãng mạn dưới mưa: đưa đón người thương, là gương mặt thâm trầm suy tư của ai đó khi trời đổ mưa,...
Cô gái đứng bên mái hiên chờ cơn mưa ngớt hạt.
Những du khách mặc áo mưa đủ màu sắc đi trên phố.
Những chiếc đèn lồng rực rỡ trong màn mưa lất phất.
Con đường nhìn từ trên cao xuống.
Chuyện trong chiếc ô đỏ.
Hai bố con người nước ngoài vừa đi vừa ngắm hai bên đường phố.
Chiếc xích lô chở hai bà cháu trong cơn mưa chiều.
Gương mặt suy tư của một bé trai trong chiếc xích lô xanh.
Một chiều mưa đón đưa người thương.
Cậu bạn đạp xe dầm mưa.
Nụ cười của bác xích lô.
Mưa nhưng phố vẫn nườm nượp người: khách du lịch, người bán hàng rong. Rảo bước xuôi dòng sông Hoài, tôi bắt gặp những phận người trên sông: đó là gương mặt phong sương của bà lão bán đèn hoa đăng, đó là chú lái đò gương mặt rạng rỡ khi có chuyến khách ngày mưa, là em nhỏ xách giỏ đi chợ dừng lại xem tranh triển lãm, đó là vẻ chăm chú của hai em nhỏ chuẩn bị thả đèn hoa đăng,... Chúng tôi cũng mua những chiếc đèn giấy nhiều màu sắc để thả trôi sông, cầu mong bình an đến với mọi người.
Bà lão bán đèn hoa đăng.
Trời mưa nhưng vẫn có khách đi thuyền trên sông.
Gương mặt hằn lên những phong ba bão táp của bà lão.
Hai em nhỏ chuẩn bị thả đèn hoa đăng xuống sông.
Chuyện của hai người phụ nữ bên dòng sông.
Triển lãm tranh bên dòng sông.
Tôi không nhớ mình đã đi dọc qua con phố Trần Phú ấy bao lần trong ngày hôm đó nữa, phố rặt người, rặt hàng rặt quán và rặt những chiếc ô đủ màu ngược xuôi. Lòng tôi rặt những cảm xúc, là buồn, là vui hay là những hồi ức "đổ tràn" khi đi ngang phố? Tôi "rỏng tai" nghe lại tiếng đập của kí ức về Hội An: tiếng em nhỏ hát đồng ca trong lớp học nhạc, buổi trưa hè cùng lũ bạn đi bộ khắp phố như kẻ mộng du không chịu tỉnh khỏi cơn mộng đẹp...
Con phố Trần Phú có nhiều kỉ niệm với tôi.
Chiều mưa, lũ chúng tôi ghé quán Faifo Coffee nằm ở số 130 Trần Phú. Trước khi đi, bạn tôi đã dặn trước: muốn có view đẹp ngắm phố cổ Hội An trên cao, muốn thưởng thức một ly cà phê đượm vị phố Hội, muốn cảm nhận một không gian quyện hòa giữa truyền thống và hiện đại thì nhất định phải ghé vào Faifo Coffee.
Bức tranh phong cảnh nhìn từ quán cà phê Faifo.
Chiếc cầu thang nhỏ dẫn chúng tôi lên khoảng sân thượng thoáng đãng, mưa nên chúng tôi chọn chỗ ngồi phía hiên. Những chiếc bàn ghế đơn sơ, mộc mạc “ăn rơ” với bức tường rêu phòng, mái ngói thâm nâu theo màu thời gian của ngôi nhà cổ. Từ sân thượng, chúng tôi không chỉ được thu vào tầm mắt con phố tập nập người qua lại bên dưới mà còn được đắm mình trong bức tranh hài hòa giữa những nếp nhà, núi non và trời mây.
Sân thượng của Faifo cho người nhìn những view cực “hịn” như thế này.
“Sống ảo” ở Faifo nào!
" Này em bảo, còn mỗi tối nay ở Hội An nên chơi tới bến đi!"
Lúc ý chúng tôi vừa lấy xe và mặc áo mưa xong, chuẩn bị đạp xe về chỗ nghỉ, Hiếu nói như "chạm đúng chỗ ngứa" của cả lũ: mưa to, quần áo hùi hụi ẩm vẫn muốn nán lại ở trong phố.Đạp xe quay vào phố Hội chơi, phố ngày mưa vẫn đông người mặc áo mưa đi chơi như chúng tôi.Tiếng cười giòn tan hòa tiếng mưa rơi tí tách. Người ta cầm ô, lũ chúng tôi đầu trần đi dưới mưa. Vì là cơn mưa của tuổi trẻ nên muốn tắm hoài, tắm mãi!
Gương mặt rạng ngời của mấy đứa khi được uống Mót Hội An.
Dựng xe uống Mót Hội An ở một gánh hàng rong trong chợ đêm.
"- Chị ơi em thử đoán nước Mót có bao nhiêu nguyên liệu nhé!
- Ừa, em đoán đi.
1,2,3...14,15
- Có 15 thức hả chị?
- Nhiều hơn nữa đó em ạ!
... "
Có nhiều cái khó khi nói về Mót Hội An.Khó ở khâu đếm và kể tên tất tần tật nguyên liệu.Khó ở việc quên đi thứ trà thảo mộc chanh sả này. Uống một lần mà nhớ cả đời cái hương vị thanh khiết, ngọt dịu và đượm cả bình yên của cốc trà! Mót gói cả cái tình chân phương, mộc mạc của phố Hội vào đó!
Cánh sen đặt trong cốc trà thảo mộc chanh sả.
Quang gánh hàng Mót Hội An.
Đến Hội An nhất định phải thưởng thức thức quà mang tên Mót này!
Chiếc ô đỏ và những hạt nước mưa.
"Bài ca về người đi trên phố bâng khuâng buồn vui...
Phố Hội một ngày mưa.
Là mưa hay là mơ?"
Những trải nghiệm, những kinh nghiệm du lịch Hội An ngày mưa ấy tưởng chừng như giản đơn nhưng lại lưu giữ cả tuổi trẻ của chúng tôi! Hôm nay trời mưa, tôi lại mơ về Hội An...
Tác giả: Nguyễn Thị Kim Chi
* Bài viết tham gia chương trình Traveloka Golocal.
Traveloka Golocal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp đất nước Việt Nam. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá du lịch địa phương đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 800.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://www.traveloka.com/vi-vn/golocal