Một buổi sáng đẹp trời đầu mùa đông, lúc thời tiết Trung Đông chuyển lạnh, khi cái nắng hanh oi ả mùa hè sa mạc dần đi mất nhường chỗ cho tiết trời se lạnh buổi sớm, trong lúc trên tay còn đang mân mê ly cà phê đầu ngày, Nadia, người chị đồng nghiệp người Algeria hỏi bất chợt:
- “Giáng sinh này mọi người nghỉ về quê hết, mày muốn đi Oman chơi với tao không?”
Lời mời bâng quơ, nghĩ chắc chỉ đùa vui vì chưa tới một tuần nữa là Giáng Sinh. Visa còn chưa kịp xin, không biết làm thế nào để băng qua biên giới Oman được thì Nadia cười phá lên:
- “Tao biết chỗ này không cần visa, mày chỉ cần hộ chiếu và xin giấy phép “vượt biên” online trước là được”.
Thế là hai chị em hì hục chuẩn bị cuối tuần cùng nhau “vượt biên” sang Oman đón Giáng sinh.
Từ Dubai tới Oman không xa lắm, chỉ khoảng 150km về phía bắc. Nếu chạy xe mất khoảng 2 tiếng là tới nơi. Nhưng vấn đề là cả hai chị em đều… không có bằng lái. Vậy nên cách tốt nhất là ghép đoàn đi tour. May mắn là dịp giáng sinh nên không thiếu những nhóm người muốn đi chơi xa khỏi Dubai ồn ào náo nhiệt. Chẳng mấy khó khăn khi tìm đôi ba phút trên facebook, hai chị em đã thấy một nhóm bạn người Ấn tìm người ghép xe tới Musandam, Oman.
Đường tới Oman đi qua miên man những sa mạc khô cằn
Ngày thường Dubai vốn luôn náo nhiệt, ồn ào. Giờ nào cũng nghe tiếng xe chạy ù ù đến nhức hết óc. Thế nhưng những ngày Giáng sinh cận kề, khi thời tiết vào độ đẹp nhất năm thì Dubai lại vắng vẻ, thoải mái vô cùng. Một nhóm lớn những người Philippines trở về quê đón cái tết lớn nhất của họ. Những người lao động Dubai cũng trở về châu Âu, Mỹ đoàn tụ gia đình. Cuối cùng chỉ còn nhóm người Hồi, Ấn, và mình ở lại Dubai ăn… tết.
9h00 AM, ở trước cửa một tiệm Starbucks nhỏ gần trung tâm, mình và Nadia gặp mọi người. Ngoài nhóm bạn Ấn còn có một nhóm bạn người Syria, Nga, Uzbekistan… Ở Dubai là vậy, chỉ có 10% là người bản địa, còn đâu là dân tứ xứ đổ về làm ăn. Chắc cũng vì lẽ đó nên ai cũng vui vẻ với nhau. Mọi người đều háo hức chuẩn bị cho hành trình dài hai ngày sắp tới. Trên cao tốc hướng về phía Bắc, chuyến xe bon bon tràn ngập tiếng cười đùa vang khắp những sa mạc mênh mông, len qua bao nông trại chà là tươi mát.
Mất khoảng 2 tiếng thì tới Dibba, biên giới UAE-Oman. Cả nhóm bọn mình đều là những người làm việc ở Dubai, một vài bạn là du khách có UAE visa. Mọi người đều có thể đăng ký giấy phép trước khi nhập cảnh vào Musandam thông qua đường link.
Giấy phép nhập cảnh Musandam - Oman
Biên giới UAE - Oman
Thủ tục rất đơn giản, chi phí là 85 AED cho permit nhập cảnh một lần. Giấy phép được in trên 2 tờ giấy A4 kèm theo hộ chiếu và UAE ID. Toàn bộ đều được ghi bằng…tiếng Ả Rập nên mình chỉ cầm trên tay chứ cũng không hiểu gì lắm. May mà Nadia hiểu hết nên chị giải thích cho mình rằng giấy phép chỉ cho phép mình nhập cảnh 1 lần, chơi trong vùng vịnh Musandam trên tàu du lịch chứ không được cập bến đất liền Oman. Mà như vậy cũng quá đủ cho chuyến đi cuối tuần rồi.
Toàn bộ thủ tục nhập cảnh mất khoảng… 30 giây. Nhân viên văn phòng biên giới giữ 1 tờ A4 giấy phép lại, còn 1 tờ với chữ ký của nhân viên, mình sẽ đưa lại lúc nhập cảnh ngược trở lại UAE. Vì chỉ là giấy phép nhập cảnh tạm thời nên chẳng ai có con dấu mộc trên hộ chiếu cả. Cả đoàn ai cũng hụt hẫng một xíu rồi lại nhanh chóng háo hức trở lại khi những triền cát trải dài trước mắt xa về phía vịnh biển Oman xanh thẳm vô tận.
Những chuyến xe gia đình đi nghỉ mát
Triền cát dài dọc bờ biển Oman
Một anh dẫn đoàn người Oman đón bọn mình ở bãi xe. Trong khi cả đoàn mình ai cũng giày hiking, gậy nước balo đầy đủ, ảnh đi mỗi một đôi sandal mỏng dính. Mà mình thấy hầu như ảnh toàn… kẹp nách để đi chân đất. Không biết có phải do ảnh dắt khách đi quen rồi không, chứ mình nhìn thấy những triền núi đá lô nhô không đã đau nhức bàn chân rồi.
Bọn mình bắt đầu hành trình bằng chặng đường vượt qua bãi biển Musandam. Mùa đông dọc theo vịnh Oman thời tiết dễ chịu vô cùng. Khác hẳn với tiết trời mùa hè nóng tới 50 độ, những cơn gió nhẹ mang theo hương vị biển cả bay qua những triền cát vàng trải dài mang theo hương thơm thuần khiết. Vậy nên không bất ngờ lắm khi gặp những chiếc xe van chở cả gia đình dọc theo bãi biển hóng gió ngày lễ.
Vịnh biển Oman nhìn từ con đường lên núi
Giữa núi, biển Musandam
Anh tourguide của mình, với đôi chân trần ảnh thoăn thoắt như những chú dê núi nhảy qua triền đồi đầy đá sỏi. Chỉ một bước chân sơ hở là té ngay. Bọn mình đi sau theo ảnh đồ nghề đầy đủ mà còn thở hồng hộc. Trong khi ảnh chân đi miệng nói không ngừng. Ảnh chỉ khắp nơi, những bụi cỏ nhìn tưởng vô hại nhưng lại đầy độc. Hay những khóm cây dại nhỏ mọng nước. Chẳng ai ngần ngại mà không thử một miếng cây lạ ảnh đưa, rồi lại cười phá lên nhả vì…đắng quá. Ai cũng trầm trồ trước thứ cây thơm nhẹ mùi hoa nhài, nhưng lại lành tính mà người dân Oman thường dùng để chữa sốt và đau bụng.
Cây cô đơn giữa triền núi đá
Miệt mài đôi chân mỏi lên núi
Bao nhiêu mệt mỏi chặng đường lên núi đều trở nên giá trị khi đứng giữa mênh mông rộng lớn nhìn về phía biển xanh xa thẳm, sau lưng là trùng điệp núi đá giữa ánh hoàng hôn rực rỡ. “Cứ ở mãi trong cái trong thành phố nhỏ thì chỉ thấy Burj Khalifa là cao nhất, nhưng ra ngoài này giữa mênh mang trời biển mới thấy giá trị phiêu lưu”, Nadia thủ thỉ với mình giữa khoảnh khắc ấy. Hai đứa tần ngần giữa thiên nhiên mà tự nhủ phải cố gắng nhiều để trải nghiệm nhiều hơn những khoảnh khắc giống như thế này.
Những núi non trùng điệp
Ánh chiều phủ đầy triền núi xa.
Chiếc thuyền bọn mình cùng đồng hành suốt 2 ngày ở Oman
Hoàng hôn vịnh biển Oman
Vượt qua khỏi triền núi là trời bắt đầu tối. Lúc này mọi người bắt đầu lên thuyền tiến về bãi cắm trại. Bãi cắm trại này từng là trang trại của anh chủ, nằm trên một bãi biển riêng tư nên yên tĩnh và chill vô cùng. Bọn mình được xem mọi người làm drumbream, bánh mì nướng trên…thùng phi. Ăn đồ nướng, uống chai, một loại trà sữa nóng ở Nam Á và Trung Đông. Cùng nhau trò chuyện bên ánh lửa, kể nhau nghe về những khác biệt văn hoá từ Nam chí Bắc, từ Đông sang Tây, giữa cái lạnh se se nơi vịnh biển Oman.
Drumbread, bánh mì nướng trên…thùng phi
Chai, một loại trà sữa nóng phổ biến ở Nam Á và Trung Đông
Tờ mờ sớm hôm sau mình đã bị đánh thức bởi “tiếng gọi tự nhiên”. Sau khi hành sự, bước chân ra khỏi nhà vệ sinh là gặp ngay 2 đứa cún xinh xắn tròn xoe mắt nhìn. Hoá ra theo thói quen 2 đứa chờ chủ dậy để ăn sáng, mà không ngờ mình dậy trước cả chủ. Sớm hôm đó mình nghe anh chủ kể lại, tụi nó cả đêm không ngủ để… canh chuột. Giữa núi đồi sỏi đá này ngoài dê núi, thứ nhiều nhất là chuột hoang. Tụi nó lộng hành khắp nơi, một bước chân sơ hở là mất ngay đồ ăn. Cũng may là sáng dậy mới nghe chuyện, không thì cả đêm nằm thao thức.
Làng chài Oman thấp thoáng phía xa
Mọi người dần dần cũng thức dậy cùng nhau đón bình minh, sau đó dọn dẹp đồ đạc lên thuyền chuẩn bị cho một ngày dài. Thuyền chạy dọc theo eo biển Musanda đầy những vách núi cheo leo khô cằn. Thuỷ truyền xuống để lộ những bãi đá lởm chởm phong hoá, chống cả tảng núi lớn phía trên. Đâu đó những hang động thấp thoáng chờ lộ diện dưới làn nước.
Những triền núi đá giữa biển khơi
Tạo hoá diệu kỳ từ thiên nhiên
Những hang đá tự nhiên chỉ chực lộ diện sau thuỷ triều
Bọn mình được chở tới một vịnh biển xanh trong, vắng vẻ. Ở đây mọi người thoải mái lặn biển ngắm san hô, chèo kayak. Có một điều buồn là những rặng san hô ở đây đều chết cả rồi, chỉ còn bãi đá vôi khô cằn trơ trụi dưới đáy biển. Dù vậy, vịnh biển vẫn còn đầy những rặng cá đủ màu sắc bơi lượn. Chỉ cần thả mình nổi lênh đênh nhìn đàn cá lượn cũng thấy dễ chịu vô cùng.
Có những lúc biển cả Musandam làm mình nhớ tới miền biển Quy Nhơn, chỉ có điều thay vì yến bay lượn, ở đây khắp nơi là hải âu chỉ chực chờ sự sơ hở của du khách để cướp miếng bánh mì trên tay.
Nước biển xanh trong
Nơi thuỷ triều xuống lộ ra những mảng chênh vênh đỡ cả vách núi
Mọi người lặn biển, chèo kayak vui vẻ
Anh thuyền trưởng nhiệt tình nhảy luôn xuống biển lặn tìm nhím biển
Buổi sáng dễ chịu trôi qua trong ánh nắng vàng miền biển. Bọn mình vui vẻ say sưa bên những câu chuyện không đầu không cuối trên boong tàu đầy gió mát. Có một điều mình thích khi sống ở Dubai đó là việc những người lao động nhập cư đến từ khắp mọi miền thế giới, ai cũng tôn trọng, cởi mở, hoà đồng. Bọn mình có thể ngồi cười đùa về những mẩu chuyện shock văn hoá, nhưng có khi lại nghiêm túc khi nói về chiến tranh, biên giới. Mọi thứ trôi qua như một thước phim chậm nơi có trà, có táo, có bạn, có niềm vui, có những phút giây đáng nhớ.
Buổi sáng dễ chịu trong ánh nắng ấm áp mùa đông
Tạm biệt vịnh biển Musandam đầy tiếng cười và những lời hẹn.
Musandam là nơi hò hẹn biển cả núi non, cũng là nơi gặp gỡ bạn bè. Trên suốt quãng đường về lại Dubai, dù ai cũng mệt nhưng vẫn đầy ắp những câu chuyện không đầu không cuối. Ai cũng tiếc khoảng thời gian cuối tuần đầy ắp tiếng cười trong nắng vàng rực rỡ. Mọi người cùng trao nhau những lời hẹn về những ngày đi chơi tiếp. Xuống xe chia tay mọi người, chị Nadia càm ràm với mình:
“Vậy đó, tao rủ mày cuối tuần nghỉ lễ. Giờ về mày lại làm tao háo hức chuẩn bị cho chuyến đi chơi tiếp theo rồi. Không biết từ nay ai làm việc cho hai đứa mình đi chơi nữa đây”
Tác giả: Đinh Quyền Sinh
*Bài viết tham gia chương trình Traveloka Goglobal
Traveloka Goglobal là chương trình viết blog giới thiệu những địa điểm đẹp trên khắp thế giới, thuộc khuôn khổ chương trình Traveloka Go & Share. Đây là cơ hội tuyệt vời để quảng bá những địa điểm du lịch mới lạ trên khắp thế giới đến mọi người. Với mỗi bài viết đạt yêu cầu bạn sẽ nhận ngay 1.200.000 VND và cơ hội làm Cộng tác viên với Traveloka. Thông tin chi tiết về chương trình xem tại:https://trv.lk/goglobal
Tags:
traveloka goshare
traveloka goglobal